| Sơn Tinh - Thủy Tinh
Lời phi lộ: CHUYỆN KỂ RẰNG...
Ngày xưa ở nước Văn Lang Có nàng công chúa mơ màng ... - Mỵ Nương Vào đêm trăng sáng như gương Tự nhiên nàng thấy thèm tương một thằng Thế là chẳng nói chẳng rằng Cung vua phía trước nàng băng ngay vào Vua Hùng ngồi ghế thì thào: " Chuyện gì mà khiến cho tao hết hồn? Con gái lớn mà chẳng khôn Mày cứ như thế thằng ôn nào thèm?" " Cha ơi, chúng nó không thèm Nhưng mà con muốn con thèm thì sao? Cha là vua ở trên cao Con là công chúa, nhưng sao ế chồng?"
" Chân mày có quá nhiều lông Mắt mày thì lé, ngực không thấy gì Mũi to như cái bánh mì Khi ngủ mày ngáy khì khì như heo Xấu thế có chó nó theo Sao còn thắc mắc lèo nhèo với tao?" "Nhưng cha phải tính làm sao? Tìm con một đứa bên Lào cũng chơi." Thương con tâm trạng rối bời Hùng Vương bí quá bèn mời quân sư Quân sư lương tháng triệu tư Cùng ông triệu sáu lừ lừ vào cung Ý kiến được thống nhất chung Đăng tin quảng cáo: Vua Hùng gả con Quảng cáo theo kiểu cò con Mị Nương chắc chắn sẽ còn ế lâu Nên phải có cái mà câu Nhiều thằng tham sẽ vội "bâu" ngay vào Còn gì hơn cái "ghế cao" Lấy Mị Nương sẽ được trao ngai vàng. Cái tin như sét đánh ngang. Trai tân nghe thấy vội vàng trẩy kinh
SƠN TINH Tản Viên có chú Sơn Tinh Đẹp trai như thể minh tinh hết thời Đang rỗi việc, chỉ ngồi chơi. Nghe tin chú quyết phải “xơi” ngai vàng. Nhà Sơn Tinh ở trong hang Rừng già muôn thú chú đang trị vì Bình thường hay cười khì khì. Nhưng khi nóng giận thôi thì rất ghê. Hổ, trâu, voi, chó, lợn, dê, Nếu ko kịp chạy thì về qui tiên. Muốn trẩy kinh nhưng hết tiền Sơn Tinh bắt cặp voi điên chặt ngà Đem bán rẻ cho bọn Nga Lấy tiền lộ phí xông pha kinh thành
THỦY TINH
Ngoài khơi biển bạc trời xanh Mặt trời phản ánh như tranh họa đồ Xa xa một chiếc ca nô Một chàng trai trẻ đang vô tư đùa Hả hê cùng với bọn cua Cười vang lên khiến bọn rùa thất kinh Chàng trai đó là Thủy Tinh Nắm quyền cai quản thủy binh khắp vùng Nhà chàng ở dưới Thủy Cung Hôm nay hết việc nên bùng đi chơi Đã chán với cảnh ngoài khơi Hôm nay quyết thử phải bơi vào bờ Đáp ca nô đứng bơ vơ Bỗng nhiên chàng thấy mơ mơ màng màng Hóa ra bị bọn nó phang Lôi ra trấn hết tiền mang trên người Tội nghiệp một lũ dở hơi Trấn ai ko trấn lại chơi đúng chàng Dù cho chưa hết mơ màng Nhưng chàng vẫn kịp hô vang mấy lời Hô xong thì ở trên trời Mây đen kéo xuống sau thời đổ mưa Thiên Lôi nhe bộ răng thưa Cầm cây tầm sét mắt đưa liên hồi Ngoắc tay chàng chỉ Thiên Lôi Mấy thằng trấn lột mắt lồi đằng xa Thế là sau tiếng hây a Mấy thằng lăn lóc thành ma đen xì "Cho chúng mày hết tinh vi Đấy là ông đã từ bi vô cùng Chứ mày mà để ông hung Thì ông giết hết cả vùng này ngay.”
Trường đoạn: MỴ NƯƠNG KÉN CHỒNG, VUA HÙNG KÉN RỂ
Kinh thành buổi sáng bình minh Mặt trời tỏa rạng, hoa xinh vẫy chào Chim réo rắt hót trên cao Người xe nô nức tiến vào cung vua. Hôm nay trai tráng tranh đua Quyết giành công chúa, chạy đua ngai vàng. Trên cao loa vọng oang oang: "Mọi người tập hợp sẵn sàng dự thi" Sướng thay cái đám hiếu kì Mấy khi được ngắm cuộc thi kén chồng. Dự thi quả thật là đông Công chúa thích lắm, ... "Có chồng vui thay!" Vua Hùng cũng thấy vui lây: Mỵ Nương xấu xí từ đây có chồng.
"Mọi người chú ý tiếng cồng Quyết tâm mà chiến kẻo không là tèo" Trên cao loa vẫn lèo nhèo Dưới sân lộn xộn như mèo đánh nhau Kệ cha cái lũ lâu nhâu Tranh nhau như thể ruồi bâu ***** gà... Sơn Tinh tránh hẳn ra xa Khẽ cười khinh bỉ: "Chấp ba chúng mày..." Thủy Tinh thấy mũi hơi cay Quyết không nhường lũ mặt dày một phân. Trọng tài tiến đến góc sân Đánh cồng ra hiệu xuất quân thi tài. Xông lên nào các chàng trai Xuất quyền tung chưởng xem ai thắng nào... Nửa ngày qua, còn đông sao Thêm nửa ngày nữa, xem nào, ... còn hai Thủy Tinh miệng ngoác tận tai Sơn Tinh nhếch mép khoe vài cái râu... Trận đấu càng đánh càng lâu Bất phân thắng bại, tìm đâu rể hiền? Hùng Vương bèn hội ý liền: "Các quân sư, chọn rể hiền làm sao?..." "Bẩm bệ hạ ở trên cao, Giờ ngài thử test thằng nào giỏi hơn Bỏ đối kháng, để đấu đơn Thằng nào tài lẻ khá hơn thằng nào..."
Màn đánh đấm, tạm hoãn nào Hai chàng lần lượt bước vào solo... Cả 2 đều khá là đô Mỵ Nương thích lắm, muốn zô kiểm hàng Hùng Vương nét mặt nghiêm trang Mắt nhìn con gái cất vang giọng khàn: "Con gái thời phải đoan trang Nhất là công chúa, lại càng phải kiêu Chưa gì mày đã liêu xiêu Chưa gì đã muốn làm liều vậy con" Nuốt thèm bằng kẹo bòn bon Mỵ Nương ngồi xuống để còn xem thi. Háo hức hiện rõ trên mi Anh hùng ắt sẽ phải đi một thằng Sơn Tinh vào trước hung hăng Giơ tay đẩy núi, san bằng sườn non Có con hổ chạy lon ton Sơn Tinh búng phát chỉ còn cái đuôi... Xong xuôi nhếch mép cuời ruồi "Phen này ta thắng đứt đuôi đi rồi!" Thủy Tinh thè lưỡi liếm môi: "Cái đồ tinh tướng, được rồi, xem đây Xem ta điều gió khiển mây Hô phong hoán vũ một tay ta làm" "Thủy Tinh, mi chớ nói sàm Khi quân tội ấy đáng đem chặt đầu Hôm nay ko có mưa đâu Ti vi dự báo, còn lâu mới nhầm"
[...]
Trường đoạn: MỴ NƯƠNG SUNG SƯỚNG, VUA HÙNG PHÂN VÂN
Tâm trạng vua rất bất an Không biết phải chọn ai làm rể vua Sơn cũng giỏi, Thủy chẳng vừa Công chúa chỉ một, biết chừa ai ra? Mỵ Nương nào hiểu lòng cha Tíu ta tíu tít như là con điên
Rõ là sướng quá hóa điên Đang tưởng ế bỗng có liền hai anh Mỵ Nương chẳng thích đua tranh Chỉ thích có cả hai anh làm chồng « Sao cha nhất định là không? Lấy cả cũng được, sao không bằng lòng? Lòng trẻ thỏa nỗi chờ mong Bao ngày mong ngóng lấy chồng sướng thay Đời ta trang khác từ đây Mỵ Nương xấu xí từ nay có chồng » « Ta đã nói không là không Con là công chúa lấy chồng, hiểu chưa? Chuyện này đâu phải chuyện đùa Con là công chúa con vua cơ mà Dù con có xấu như ma Thì cũng có giá vì cha có quyền Không được ăn nói luyên thuyên Người ta lại bảo vô duyên, họ cười Giữa triều đang chốn đông người Thế mà con dám buông lời nhố nhăng Để con khỏi phát lời xằng Lui vào trong chớ lằng nhằng lây nhây Để ta cùng các quan đây Cùng bàn xem cách tuyển ngay rể hiền»
Mỵ Nương tức đến phát điên Lướt vào mà vẫn không quên nguýt dài
Trường đoạn: SƠN TINH LẮM MƯU NHIỀU MẸO
Được thua cũng bởi mưu cao Chứ đánh nhau mãi, khi nào mới ăn Thế nên Sơn chẳng lăn tăn “Muốn chén thịt béo phải chăn tốt vào”
Thấy lợi ai nỡ làm cao Đồng tiền trước mắt nỡ nào không ham! Quan nào quan lại chẳng tham Thấy con mồi béo là làm thịt ngay Đây rõ là một dịp may Khi Sơn đề nghị bắt tay với chàng Rồi đây bổng lộc giàu sang Sẽ là chuyện nhỏ khi chàng lên ngôi Các quan nghe nói thôi rồi Đầu gật lia lịa, máu sôi ầm ì “Tráng sĩ cứ vô tư đi Chúng tôi mà giúp kiểu gì chả xong” Có nội ứng, có tay trong Sơn Tinh về nghỉ trong lòng rất vui Dù cho là chiến thắng chui Nhưng được ngôi báu chẳng vui hơn à Để được hưởng thụ vinh hoa Thì gian một tí có là làm sao!
[...] Lại nói tới các quan tham Nhận lời Sơn phát là làm việc ngay Sơn Tinh mưu thật là hay Hùng Vương chẳng có mảy may nghi ngờ Nên dù Thủy có nằm mơ Cũng chẳng thể ngờ lễ vật thế kia...
Chẳng hề có rượu hay bia Chỉ có những thứ rừng kia rõ nhiều Với Sơn thì đáng bao nhiêu Nhưng mà với Thủy quá nhiều, khó sao Hai mươi nghìn con cào cào Biển khơi như thế thì đào đâu ra! Hai con voi, chục con gà Trong rừng thì sẵn chứ ra biển thì… Như thế đã bõ bèn chi… Còn thêm mèo thọt, chim ri, ong rừng Lòng Sơn rạo rực tưng bừng Chiến thắng cầm chắc, không mừng được sao Thủy Tinh gan ruột xé cào Lễ vật như thế làm sao bây giờ? Trời ơi tan cả giấc mơ… Mộng ngồi ngôi báu mịt mờ xa xăm
Trường đoạn: THỦY TINH THUA CUỘC
Mặt mày Thủy khó đăm đăm Còn Sơn cười sướng, râu cằm rung rinh “Lệnh vua chắc như cột đình Biết làm sao được, chúng mình nghe thôi” Vỗ vai Thủy, Sơn liên hồi Nụ cười gian xảo trên môi gian tà Thủy Tinh quay bước về nhà Trong lòng tự hỏi thế là làm sao? Tưởng rằng cơ hội Trời trao Nào ngờ Trời nỡ lòng nào đùa trêu Biển ngoài nước, cá, rong rêu Hỏi rằng lễ vật biết khều đâu ra? “Thằng Sơn Tinh thật thối tha Chắc nó lại giở trò ma ra rồi Còn lâu ta mới chịu thôi Ta sẽ làm thịt thằng tồi ấy ngay” Dù sao thì đã thế này Còn nước còn tát, nhỡ may ra thì… Thủy Tinh vội xua quân đi Dọc ngang khắp nẻo chắc gì đã thua… Nhưng mà binh cá tướng cua May ra chỉ kiếm được rùa trong ao Chả được một con cào cào Gà, mèo, voi nữa thì đào đâu ra? Mỵ Nương, ngôi báu dần xa Thủy Tinh đau đớn biết là sẽ thua “Trời cao sao nỡ trêu đùa? Để người ngay thẳng lại thua gian tà Sơn Tinh ta quyết không tha Dù cho phải có làm ma không đầu Nhưng ta không bỏ qua đâu Ta sẽ quyết chiến còn lâu mới nhường Nếu Trời có mắt sẽ thương Sẽ cho ta giết chết phường gian manh Thây mi ta quyết sẽ phanh Đem ra căng giữa cổng thành cho coi Nếu mi chơi đẹp hẳn hoi Hẳn ta sẽ chẳng thèm đòi hỏi đâu » Thế là chẳng nghĩ ngợi lâu Treo thưởng quân sĩ lấy đầu Sơn Tinh Ồ ạt mấy vạn thủy binh
Tung tăng phấn khởi, nhằm kinh tiến về Giữa lúc Sơn Tinh hả hê Mang lễ vật đến rước về Mỵ Nương Dân tình đổ cả ra đường Tò mò công chúa Mỵ Nương lấy chồng Kinh thành đông thật là đông! Thấy vui ra ngó nên không đề phòng
Hôm nay trời đẹp xanh trong Hùng Vương thấy thế trong lòng rất vui Vớ con gà luộc vặt đùi Ngồm ngoàm chén sạch rồi chùi mép ngay Bỗng nhiên trời kéo đầy mây Ầm ì sấm chớp, cuồng quay kinh thành Dân tình náo loạn trốn nhanh Đám cưới nô nức bỗng thành loạn điên Sơn Tinh đang mải đếm tiền Phong bao mừng rỡ khắp miền gửi cho Thấy trời bỗng đổ mưa to Đành gác việc lại lò dò ra xem Trời chưa tối đã nhá nhem Mây đen kín đặc đi kèm mưa to Sấm rền sét đánh chết bò Dân tình hoảng loạn đang lo chạy làng Vang trời một tiếng hét vang: “Sơn Tinh, tao quyết phải phang chết mày!”
Trường đoạn: TRẢ THÙ
Ngồi trên một cái máy bay Cầm loa Thủy quát thế này thế kia Sơn bình tĩnh giật lon bia Làm nhanh vài tợp, rồi lia vào tường Nghênh ngang chàng bước ra đường Mặc kệ mưa gió vẫn đương ầm ì Thủy Tinh cười khẽ: “Hi hi! Cái thằng trông cũng tinh vi phết nhờ Nhưng mà nó chớ có mơ Tao cho 2 sét là đơ ngay mà! Hãy đỡ sấm sét của ta ! Xem mày vẫn đứng hay là lăn quay ? » Thiên Lôi quá chén hơi say Nghe Thủy ra lệnh, liền bay vù vù Tầm sét Lôi múa vu vu Rồi bổ 1 phát bay vù xuống chân Cái mồm làm tội cái thân Oánh Sơn ko oánh, oánh chân của mình Vì say quá thành thương binh Từ nay Lôi quyết vì mình cai men Quyết tâm từ bỏ thói quen Dân tình có bảo là hèn cũng xong Thế là chiêu sét đi tong Thủy Tinh bí thế trong lòng phân vân Dù cho có lũ thủy quân Nhưng đấu trên cạn, nó quần chết ngay Giờ phải dùng cách gì đây Phải rồi, dùng nước cho mày chết trôi Thế là như đã đúng rồi Thủy Tinh kéo nước biển khơi vào bờ Bao nhiêu cảnh đẹp nên thơ Ngập trong biển nước bây giờ còn đâu Bò voi gà chó lợn trâu Nháo nhào hoảng hốt, chạy đâu bây giờ Thủy Tinh cũng chẳng có ngờ Đòn này lại đẹp như mơ thế này “Thằng Sơn mày kể cũng may Chết trôi đỡ xấu hơn mày chết thui Nước ngập hết chỗ mày chui Dám chơi tao hả, mày đui mất rồi” Thủy Tinh sung sướng thôi rồi Vì nghĩ Sơn đã chết trôi, đâu ngờ… Trong lúc Thủy vẫn phởn phơ Thì Sơn dâng núi thành bờ thành đê Quả là ý tưởng hết chê Nước vào không được, đành về với sông Trâu bò dù ướt tí lông Nhưng mà rốt cuộc vẫn không việc gì Mọi thứ có ướt tí ti Nhưng thôi một tẹo có gì đáng lo “Thằng Thủy kể cũng lắm trò Thua rồi mà vẫn còn mò tới đây Mỗi tài điều gió khiển mây Hô mưa gọi nước thì đây sợ gì! Thằng Thủy cứ vô tư đi Tao đây cóc sợ, giỏi thì xuống đây! Tao mà vươn mấy cái cây Thò lên chọt đít thì mày ngã ngay Mình tao chấp hết chúng mày Tao mà xách cổ một tay năm thằng” Thủy thấy Sơn vẫn hung hăng Chẳng hề run sợ, bèn tăng nước vào Nhưng nước Thủy cứ dâng cao Thì Sơn dâng núi còn cao hơn nhiều Chuyện tớ kể chả thèm điêu Trận đấu căng thẳng tới chiều hôm sau Số Thủy ngẫm cũng thấy đau Bao nhiêu bất lợi thi nhau lao về Máy bay Thủy phải đi thuê Giá cao ngất ngưởng chẳng hề rẻ đâu Giá đánh ngoài biển, dùng tầu Thì nó đã khác chứ đâu thế này Không đủ tiền thuê máy bay Nên Thủy đành phải rút ngay, đi về Đành cam chịu tiếng cười chê (Thực ra trận đánh đang huề đấy thôi!) Mối thù nào nuốt có trôi Thủy Tinh quyết chí phải nuôi tới cùng Ngày ngày ở dưới Thủy Cung Thủy Tinh chăm chỉ làm cùng lũ cua Không chơi bời, chẳng bông đùa Mối thù bị mất ngôi vua ghi lòng Bao giờ tiền được vài đong Đô la vài triệu mới mong làm gì Máy bay mới có mà đi Thuê thôi, tiền Thủy làm gì đủ mua… Thế nên Sơn vẫn chưa thua Đánh hoài đánh mãi mấy mùa chưa xong Đúng như là ý Sơn mong Máy bay tăng giá khó lòng Thủy mua Mà kể có đủ tiền mua Thì xăng cũng đắt, dầu vừa mới tăng Rồi còn trăm thứ lăng nhăng Số Thủy khốn nạn ai bằng được đây
ĐOẠN KẾT:
Hỡi ôi là gió với mây Là sông với nước, biển đầy cá cua Làm sao Thủy vẫn cứ thua Làm sao ngay thẳng lại thua gian tà??? | |